Cuộc đời sa đoạ của kẻ săn tình goá phụ

Hơn 100 năm trước, Henri Landru đã nghĩ ra cách giả danh người giàu có, đặt quảng cáo tìm bạn đời trên báo để dụ dỗ nhiều goá phụ khá giả, cô đơn.

Năm 1891, khi 22 tuổi, Henri Landru dụ dỗ người em họ khiến có thai và sinh con gái. Sau nhập ngũ, anh ta kết hôn với cô này và làm một thư ký công xưởng. Do bị ông chủ lừa vay hết tiền tích cóp thời trai trẻ rồi bỏ trốn, cay cú Henri thề sẽ trả thù đời. Mục tiêu là những góa phụ trung niên anh ta gặp qua việc bán đồ nội thất cho họ.

Henri săn đón và lôi kéo nạn nhân đầu tư số lương hưu ít ỏi để kinh doanh với mình để sau đó cuỗm gọn. Vì việc này, năm 1900, Henri bị kết án hai năm tù về tội Lừa đảo.

Henri Landru và vợ. Ảnh: Twitter
Henri Landru và vợ. Ảnh: Twitter

Trong thập kỷ tiếp theo, Henri ra vào nhà tù 7 lần, thời gian trong phòng giam nhiều hơn sống với gia đình. Năm 1907, Henri khi đang thụ án tại nhà tù ở Paris thì bị đưa đến thành phố Lille xét xử trong một vụ lừa đảo khác. Theo cáo buộc, anh ta đăng quảng cáo hôn nhân trên báo, miêu tả là người goá vợ khá giả đang tìm kiếm bạn đời có gia cảnh tương tự. Khi gặp được “đối tác”, Henri đã lừa 15.000 franc (khoảng 50.000 USD ngày nay).

Lĩnh thêm 3 năm tù song được trả tự do ngay trước Thế chiến thứ nhất. Thay vì phục vụ đất nước giữa cuộc chiến, Henri lang bạt quanh các vùng nông thôn nghĩ cách “kiếm ăn”.

Năm 1914, một mẩu quảng cáo xuất hiện trên tờ báo ở Paris: “Nam, goá vợ, 43 tuổi, thu nhập thoải mái, nghiêm túc và thích giao tiếp xã hội, mong muốn gặp góa phụ với mục tiêu tiến tới hôn nhân”. Một số góa phụ thời đó phải đối mặt với cuộc sống cô đơn và tù túng trong nền kinh tế suy sụp khi đọc quảng cáo đã liên hệ.

Người phụ nữ đầu tiên gặp “kẻ săn mồi” này là bà Cuchet, 39 tuổi, có con trai 16 tuổi. Henri dùng tên giả, nói dối là kỹ sư. Mối quan hệ của họ nảy nở theo thời gian, kể cả khi bà goá đã biết sự thật về gia cảnh của người tình.

Bất chấp lời khuyên của gia đình, bà dành tình cảm cho Henri, đón về ở cùng hai mẹ con tại ngôi nhà thuê khang trang tại ngoại ô Paris.

Lần cuối cùng, mẹ con bà Cuchet được nhìn thấy vào tháng 1/1915. Ngay sau đó, tài khoản ngân hàng của Henri có 5.000 franc, còn vợ anh ta ở quê nhận được món quà nặc danh là chiếc đồng hồ đeo tay đắt tiền của bà Cuchett.

Cảnh sát Paris tìm kiếm thi thể các phụ nữ mất tích quanh khu nhà ngoại ô của Henri, tháng 4/1919. Ảnh: Curieuseshistoires
Cảnh sát Paris tìm kiếm thi thể các phụ nữ quanh khu nhà ngoại ô, tháng 4/1919. Ảnh: Curieuseshistoires

Trong 3 năm tiếp theo, ít nhất 10 phụ nữ dính bẫy “quảng cáo tìm bạn đời” và biến mất sau khi gặp Henri nhưng cảnh sát đều không nghi ngờ. Henri giả mạo các bà goá, đều đặn gửi thư cho người nhà để tạo cảm giác họ vẫn còn sống.

Anh ta cũng tự xưng luật sư riêng của họ để đóng tài khoản ngân hàng và chuyển hết tiền vào tài khoản mình. Khi con trai của một trong các bà goá này mất, họ hàng muốn bà về dự tang nhưng không nhận được hồi đáp nên đã gây nghi ngờ.

Năm 1917, ít nhất ba gia đình goá phụ giàu có đã gửi thư lên thị trưởng Paris, tố cáo một gã tự xưng goá vợ đã tán tỉnh các nạn nhân. Do chưa có căn cứ rõ ràng, cảnh sát chưa vào cuộc.

Năm 1919, em gái của một nạn nhân, trong nỗ lực “bới tung” Paris để tìm chị, đã phát hiện Henri bước ra từ cửa hàng bán đồ khô và đi theo anh ta nhưng sau đó đã mất dấu. Cô quay lại cửa hàng và phát hiện ra tên của người đàn ông đó không phải như quảng cáo kết bạn, và anh ta đang sống ở ngoại ô với tình nhân khác.

Lần này, Henri bị bắt. Nhưng các nhà chức trách băn khoăn, nếu hắn quả thực giết người, vậy thi thể ở đâu? Không có bằng chứng, còn Henri nhất mực không nhận tội.

Cảnh sát quay trở lại một trong những biệt thự anh ta từng ở với các goá phụ để tìm kiếm kỹ lưỡng. Tất cả những gì thu được là một cuốn sổ ghi chép có những cái tên mà nhà chức trách quan tâm: A Cuchet, G. Cuchet, Bresil, Crozatier, Havre. Ct. Buisson, A. Collomb, Andree Babelay, Mme. Louis Jaume, A. Pascal, Mme Thr. Mercadier. Đây là những goá phụ được thông báo mất tích nhiều năm qua.

Henri Landru trong phiên toà tháng 11/1921. Ảnh: Curieuseshistoires
Henri Landru trong phiên toà tháng 11/1921. Ảnh: Curieuseshistoires

Trong hai năm, các khu vườn ngoại ô đã bị đào hết lần này đến lần khác song vẫn không có kết quả. Cuối cùng, những người hàng xóm tại đây báo với nhà chức trách về việc khói độc thường tỏa ra từ nhà bếp của gia chủ kín tiếng.

Năm 1921, Henri bị cáo buộc 11 tội danh Giết người đốt xác và bị xét xử trong phiên toà chấn động nước Pháp. Bám vào lý lẽ không thể kết án nếu không có bằng chứng về thi thể, Henri từ chối trả lời thẩm vấn suốt nhiều ngày.

“Tôi không có gì để nói”, hắn nói đi nói lại, khiến những người quan sát thất vọng. Mỗi khi bằng chứng mới được khai quật, Henri chỉ nhún vai và phủ nhận hoặc từ chối thảo luận về nó. “Tôi là người đàn ông hào hiệp và sẽ không nói gì,” gã trả lời công tố viên.

Sau 25 ngày thẩm vấn, bồi thẩm đoàn tuyên Henri tử hình do giết 11 phụ nữ.

Tháng 2/1922, Henri bị đưa ra trước máy chém. Trước đó, hắn tạm biệt các luật sư của mình và tặng họ một số bức hoạ vẽ khi ở rong tù.

Nếu nhìn vào bên trong khung, các luật sư sẽ tìm thấy lời thú tội của Henri và phương tiện xử lý các thi thể. Nhưng phải 5 thập kỷ sau, điều này mới được phát hiện ra.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
homescontents