Sát thủ trong toà tháp chuông

Ở tuổi 23, Theodore Durrant gây tội ác phẫn nộ đến mức sau khi bị treo cổ, không nghĩa trang nào ở San Francisco chịu nhận hài cốt của anh ta.

Theodore Durrant sinh năm 1871 ở Toronto, Canada, sau đó cùng cha mẹ chuyển đến San Francisco, Mỹ. Năm 1895, anh ta trở thành sinh viên y khoa Trường Cao đẳng Y tế Cooper, là một trong những thành viên tích cực nhất của Nhà thờ Baptist Emanuel, được bầu làm Thư ký, đồng thời cũng là Giám thị trong trường dòng. Theodore Durrant đẹp trai, ga lăng và lịch lãm, nổi tiếng trong khu phố là chàng sinh viên tiền đồ xán lạn.

Cách đó vài dãy nhà, cô gái 18 tuổi, Blanche Lamont đang ở cùng dì để theo học ngành sư phạm. Blanche đẹp, lương thiện, rất sùng đạo và ít khi đến những nơi vui chơi nếu không có người thân đi cùng.

Sáng 3/4/1895, Theodore và Blanche chạm mặt nhau tại trạm dừng xe đẩy điện gần nhà của họ trên đường đến trường.

Cô mặc chiếc váy đen bồng bềnh và đội mũ rộng vành buộc dưới cằm bằng dải ruy băng màu vàng tươi, e thẹn ngồi cạnh Theodore suốt quãng đường. Khi cánh cổng trường sư phạm mở ra vào 14h hôm đó, cô vừa tan học đã thấy anh chàng ban sáng đứng đợi sẵn bên ngoài. Hai người rảo bước đến nhà thờ Baptist Emanuel.

Khoảng 17h, một người chơi đàn organ của nhà thờ tập luyện cho buổi lễ tiếp theo và thấy Theodore mở cánh cửa dẫn xuống từ tháp chuông với vẻ xanh xao, căng thẳng và yếu ớt, không có áo khoác và mũ. Theodore giải thích đã lên gần mái nhà thờ để kiểm tra chỗ rò rỉ trong ống dẫn khí gas và đã sửa được nó.

William Henry Theodore Durrant. Ảnh:SFgate
William Henry Theodore Durrant. Ảnh:SFgate

Song người nhạc công không phát hiện thấy mùi khí đốt nào khi ở trên lầu, và tất cả thiết bị gas đã được thợ kiểm tra cách đây vài ngày, vẫn hoạt động rất tốt. Song tin tưởng bạn, nhạc công không hỏi gì thêm.

Đêm đó, nhà thờ tổ chức cầu nguyện. Việc Blanche không về nhà khiến người dì lo lắng. Nghĩ rằng Blanche có thể đã đến nhà của một người bạn nào đó, và như thường lệ, nhất định không bỏ cuổi cầu nguyện, người dì vội vã chuẩ bị đến nhà thờ với hy vọng gặp cháu gái.

Theodore ngồi ngay phía sau bà và hỏi đêm nay Blanche có đến cầu nguyện không. Bà lắc đầu. Cậu sinh viên ra vẻ tiếc nuối, nói rằng có cuốn sách hay muốn cho cháu gái bà mượn.

Sau một vài ngày, người dì không thể chịu đựng được sự căng thẳng và quyết định báo tin cháu gái mất tích cho cảnh sát và báo chí. Nhiều giáo dân đã chứng kiến đôi trẻ dắt tay nhau khuất sau cánh cửa nhà thờ chiều hôm đó nhưng đã không nói gì vì họ tin nam sinh y khoa là người “chẳng có gì để ngờ”.

10 ngày sau, người dì nhận được một gói bưu phẩm bọc theo kiểu thư từ thông thường. Khi mở nó ra, bà nhận ra đó là ba chiếc nhẫn mà Blanche vẫn luôn đeo. Sau đó, một chủ cửa hàng cầm đồ xác định, chính Theodore đã cố bán một trong những chiếc nhẫn này sau vụ mất tích của Blanche.

Dù bị cảnh sát thẩm vấn, nhưng do không tìm được thi thể hay dấu vết gì khác từ Blanche, Theodore không bị buộc tội. Nữ sinh sư phạm vẫn bị liệt vào danh sách người mất tích.

Trong khi đó, Theodore bắt đầu chú ý đến cô gái khác đi nhà thờ là Minnie Williams, 21 tuổi. Khoảng 19h ngày 12/4/1895, Minnie tạm biệt những người bạn đồng hành trong nhà trọ và đi đến một buổi họp tại nhà của một giáo dân cao tuổi.

Một vài phút sau, người ta nhìn thấy Minnie và Theodore trước nhà thờ, tranh cãi gì đó rất gay gắt đến mức một người đàn ông trong khu phố cảm thấy cần phải can thiệp. “Phong cách của anh ta không phù hợp với một quý ông,” người này nói về Theodore lúc đó. Khi không khí dịu lại, Minnie và Theodore cùng nhau vào nhà thờ và người hoà giải sau đó rời đi.

Phải đến 21h30′, Theodore mới đến nhà của người giáo dân, nơi đang diễn cuộc họp với điệu bộ run rẩy, thất thần và vội vã đi rửa tay. Khi cuộc họp kết thúc lúc 23h, anh ta nói rằng sẽ đến nhà thờ vì bỏ quên thứ gì đó. Minnie, trong khi đó, đã không xuất hiện tại cuộc họp.

Ngày 13/4, ngày dì của Blanche nhận được 3 chiếc nhẫn của cháu gái, cũng là ngày trước Chủ nhật Phục sinh. Các nữ giáo dân nô nức đến nhà thờ Baptist Emanuel với đầy hoa để trang trí. Trong giờ giải lao, phụ nữ đến gần tủ gỗ để lấy cốc uống nước và khi mở cửa ra phát hiện thi thể cô gái với lưỡi dao gãy. Nạn nhân chính là Minnie.

Lần thứ hai trong vài ngày, cảnh sát xác định Theodore là nghi phạm số một. Trong cả hai sự việc, anh ta đều là người cuối cùng gặp các cô gái. Theodore khi này đã rời San Francisco để tới Mount Diablo cùng đội Dân quân tiểu bang. Tại nhà nghi phạm, các thám tử tìm thấy quần áo và ví của Minnie.

Sự nghi ngờ được tăng lên khi một cô gái trong vùng cho biết một thời gian trước vụ giết người, Durrant từng đưa mình vào chính thư viện này. Sau vài phút đi ra phía sau, anh ta trở lại, hoàn toàn khỏa thân khiến cô sợ hãi chạy khỏi nhà thờ.

Nhiều tờ báo địa phương cho rằng Theodore không chỉ gây án với Minnie mà cả nữ sinh sư phạm Blanche. Bị thôi thúc, cảnh sát quyết định lục soát nhà thờ để tìm manh mối về sự biến mất của Blanche.

Họ khám xét chiếu lệ, không hy vọng tìm thấy bất cứ thứ gì vì dù sao, đây cũng là nhà thờ và Blanche đã mất tích hai tuần. Không thể giấu một thi thể ở đó quá lâu mà không bị phát hiện, hơn nữa nhà thờ đang bận rộn chuẩn bị cho Lễ Phục sinh. Nhưng nhớ lại lời khai của người chơi đàn organ cho nhà thờ khi bắt gặp Theodore đang trèo xuống từ toà tháp chuông, cảnh sát thử leo lên. Dấu vết đầu tiên là bản lề cửa tuy han gỉ nhưng đã được mở thời gian rất gần đây.

Minnie Williams (trái) và Blanche Lamont. Ảnh: SFgate
Minnie Williams (trái) và Blanche Lamont. Ảnh: SFgate

Khi vào trong, các điều tra viên bắt gặp mùi tử khí. Khi chiếc đèn dầu chiếu đến, họ thấy cái xác loã thể của cô gái, do đang phân huỷ mạnh nên không thể xác định được danh tính. Nhưng những chữ viết và tên ngoài bìa vở cạnh đó xác định, đó là thiếu nữ mất tích 10 ngày trước, Blanche Lamont.

Cuối ngày hôm đó, một thám tử từ Sở Cảnh sát San Francisco đến Mount Diablo và lập tức bắt giữ Theodore. Tội ác anh ta đã gây ra sự phẫn nộ trên toàn nước Mỹ. Nhà hát tư nhân của thành phố đã sản xuất cả một vở kịch có tên Tội phạm thế kỷ, dựa trên những sự việc này.

Trong liền 5 tuần, thành phố phải lựa chọn kỹ càng trong số 3.600 người để cử ra 12 thành viên của bồi thẩm đoàn. Ngày 22/7/1895, Theodore Durrant hầu tòa với cáo buộc giết hai cô gái chỉ trong 10 ngày.

Cảnh sát nhận thấy hai nạn nhân đều bị xâm hại tình dục. Điều này khiến Durrant được truyền thông khắp nước Mỹ gọi tên “quái vật trong tòa tháp chuông”. Giải thích việc không thể tìm thấy một giọt máu nào trên quần áo của Durrant, cảnh sát cho rằng anh ta đã khỏa thân khi gây án.

Ngày 24/9 cùng năm, bồi thẩm đoàn chỉ mất 5 phút để tuyên Theodore án tử hình. Quá trình kháng cáo đã làm chậm việc hành quyết và 3 năm sau mới thi hành bản án.

Tội ác của Durrant khủng khiếp đến mức không nghĩa trang nào trong khu vực nhận hài cốt của anh ta. Phải mất một thời gian, cha mẹ anh mới tìm được một nghĩa trang ở Los Angeles.

Sau vụ án, Maude, em gái của Durrant đã đổi tên và đến châu Âu học âm nhạc. 14 năm sau, thế giới biết đến cơn sốt của điệu nhảy Vision of Salome của vũ công thiên tài, Maude Allen, cũng chính là Maude Durrant.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
homescontents