Cụ bà Vương Quý Anh, 104 tuổi, ở tỉnh Sơn Đông, hầu như không ăn rau, chỉ thích ăn thịt thủ lợn, canh gà và bánh mỳ cứng.
Cụ Vương sinh năm 1918, có 5 người con, trong đó ba con gái lần lượt là 74 tuổi, 72 tuổi và 70 tuổi, con trai cả 76 tuổi và con trai út 67 tuổi. Cụ đang sống cùng con út ở thành phố Nhật Chiêu, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc.
“Hồi nhỏ nhà tôi rất nghèo, phải đi làm thuê, hầu hạ cho chủ đất. Tôi từng trải qua nạn đói, chịu rất nhiều khổ cực, không ngờ lại sống được đến tuổi này”, cụ tâm sự trong bài viết đăng trên QQ hôm 16/8.
Buổi sáng, cụ tự pha một cốc trà trứng gồm hai quả trứng gà, hai miếng bánh quy bẻ vụn và nước sôi để uống, 30 phút sau mới dùng bữa sáng với canh gà, thịt thủ lợn và bánh rán hoặc bánh mỳ cứng. Thực đơn bữa trưa và tối của cụ cũng tương tự.
Cụ Vương hầu như không ăn rau xanh, vì mỗi lần ăn rau cụ đều bị đau bụng, cũng không uống loại vitamin hay thuốc bổ nào. Cụ không hút thuốc, không uống rượu, không có sở thích gì đặc biệt, nếp sinh hoạt gần giống người bình thường.
Tuy nhiên, cụ có sở thích đặc biệt là chỉ ăn thịt, chủ yếu là thịt thủ lợn và thịt gà, hai món không thể thiếu mỗi ngày. Cụ có thể ăn thịt bò và cừu, nhưng rất ít vì không hợp khẩu vị.
Cụ Vương đi ngủ khi mặt trời lặn, thức dậy lúc mặt trời mọc, không bị mất ngủ, luôn ăn đủ ba bữa. Dù răng đã rụng hết, cụ chỉ thích ăn đồ cứng, trong đó có bánh mỳ cứng và táo giòn.
Điền Thế Dân, con trai út của cụ, cho hay mẹ sống thọ nhờ gene. Bố mẹ cụ Vương đều thọ ngoài 80 tuổi, hai anh trai cũng sống tới 93 và 96 tuổi. Bản thân cụ Vương chưa bao giờ đi kiểm tra sức khỏe, cũng chưa bao giờ bị cảm, chưa từng uống thuốc.
“Mẹ tôi rất tốt tính. Luôn sống hòa thuận với con cái, xóm giềng, chưa từng cãi nhau với ai. Trong xóm nhà ai khó khăn, mẹ tôi luôn tìm cách giúp đỡ. Hồi nhỏ từng bị bỏ đói, được hàng xóm cho miếng bánh, mẹ tôi nhớ cả đời và luôn tìm cách đền đáp”, con dâu út của cụ Vương chia sẻ. “Bà ưa lao động, tới 90 tuổi vẫn tự may vá, tới giờ vẫn tự nấu ăn. Có hôm tôi đi đón cháu đi học về đã thấy mẹ tôi nấu cơm xong cho cả nhà”.