Cô gái đi leo núi để thoát cảnh lười vận động

Nghe tin Hiền đi Lảo Thẩn 2 ngày 1 đêm, bạn bè bảo cô nên ở nhà vì thường ngày “leo cầu thang đã thấy mệt”, huống chi là đi leo núi.

Nguyễn Thị Thu Hiền, sinh năm 2000, đến từ Thái Bình. Năm 2019 cô từ Hải Phòng ra Hà Nội làm nhân viên thu ngân cho một công ty tư nhân. Có sở thích đi du lịch đó đây bằng xe máy nên lúc rảnh cô hay rủ bạn đi Tây Bắc chơi, còn với các tỉnh lân cận như Vĩnh Phúc hay Hòa Bình, cô sẽ tự lái xe đi một mình.

Thích du lịch nhưng chưa bao giờ Hiền đi leo núi cao, cô tham gia hội nhóm leo núi, thấy mọi người chia sẻ chuyến đi của họ khá thú vị nên cô quyết phải thử một lần. Giữa tháng 11/2020, Hiền đăng ký theo đoàn đi Lảo Thẩn (2.860 m), một điểm săn mây nổi tiếng miền Bắc và cũng là “nóc nhà” của xã Y Tý, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai. Núi có địa hình là đồi cỏ, nương rừng cháy, rừng thưa và trên đỉnh là cây bụi nhỏ. Cung đường đi lên xuống ít, gần đỉnh mới dốc, nhiều gió, được đánh giá là dễ thở cho người mới đi trekking hay leo núi lần đầu.

Hiền trong chuyến đi đến Nhìu Cồ San hồi giữa tháng 4/2021. Ảnh: NVCC
Hiền trong chuyến đi đến Nhìu Cồ San hồi giữa tháng 4/2021. Ảnh: NVCC

Nghe tin Hiền đi Lảo Thẩn 2 ngày 1 đêm, bạn bè bảo cô nên ở nhà vì thường ngày “leo cầu thang đã thấy mệt”, huống chi là đi leo núi. Khác với lúc đi phượt bằng xe máy, cần tỉnh táo, lái xe, xử lý tình huống chắc chắn, còn đi leo núi, trekking cần sự dẻo dai, thể lực tốt và kinh nghiệm nên cô cũng lo lắng.

“Nếu không đi phượt đâu đó thì thường ngày mình chỉ đi làm rồi về nhà, nằm bấm điện thoại, thi thoảng bạn bè rủ đi uống nước, xong về nhà ăn rồi nằm ngủ, hàng ngày không tập thể dục gì”, Hiền chia sẻ, trước ngày đi Lảo Thẩn khoảng 3 hôm, cô mới tập các bài tập nhẹ, nhưng đứng lên ngồi xuống chưa được 20 cái thì mệt, hôm sau bị đau chân nên cô không tập nữa, đợi tới ngày lên đường.

Có porter đi cùng nên những món đồ nặng cô và các bạn không phải xách, mỗi người chỉ mang nước, thức ăn vặt và đồ dùng cá nhân tầm 6-7 kg. Biết Hiền là “lính mới” nên cô được ghép với một đoàn leo núi toàn anh chị có kinh nghiệm.

Bắt đầu hành trình, Hiền vẫn còn sung sức, nhưng càng đi thì cô cảm giác chiếc balo càng nặng và bước chân dần chậm lại: “Mặt đỏ và mình thở không ra hơi, lâu ngày không đi bộ nhiều như vậy nên rất mệt không muốn bước tiếp, nhưng anh chị đi cùng động viên nhiều nên mình cố sức đến được điểm dừng chân của ngày thứ nhất”.

Đêm xuống, cái lạnh của tiết trời Tây Bắc làm Hiền chỉ muốn nằm yên trong chăn, rồi cô được chị cùng đoàn rủ ra bên ngoài ngồi hát hò, trò chuyện cùng mọi người. Cô gái nhút nhát, sợ người lạ nhưng rồi cũng hòa nhập với đám đông, có chút ấm áp thân quen, cô mở lòng với mọi người, nói cười hạnh phúc.

Ngày thứ hai bắt đầu lúc 4h, trời tối đen như mực, hành trình hôm trước khiến Hiền thấm mệt, vừa đau chân, vừa lạnh, trời mưa phùn, bật đèn pin dò đường càng tăng thêm độ khó cho cô. Lán dừng chân của đoàn khá gần đỉnh Lảo Thẩn, nhưng dốc hơn, có các điểm vừa leo vừa bò, nên phải đi thêm tầm 1 tiếng nữa mới lên đỉnh. Hầu hết các đoàn leo núi đều chọn thời điểm này để khởi hành cho chặng ngày thứ hai, để được ngắm trọn cảnh mặt trời ló rạng lúc 5h30. Trời lạnh cóng, gió rít nhưng rồi Hiền cũng vượt qua và vỡ òa khi đặt chân lên đỉnh Lảo Thẩn, đợi mặt trời lên và ngắm biển mây. “Lần đầu mình thấy cảnh đẹp như vậy, trước mắt là bình minh sáng rực, dưới là biển mây bồng bềnh, tự nhủ có khổ cách mấy cũng xứng đáng với công sức mình bỏ ra. Nhưng trên hết mình trân trọng sự quan tâm, lời động viên của các anh chị cùng đoàn đã khiến mình không chùn bước”, cô gái 21 tuổi bày tỏ.

Một trong những điều tuyệt vời khi leo núi cao là dậy sớm đón bình minh, nhìn mây bay phía dưới chân mình. Ảnh: NVCC
Một trong những điều tuyệt vời khi leo núi cao là dậy sớm đón bình minh, nhìn mây bay phía dưới chân mình. Ảnh: NVCC

Trở về sau chuyến đi, Hiền đau cơ mỏi người suốt nhiều ngày. Lảo Thẩn là đỉnh núi không quá khó chinh phục, nhưng nhớ lại lúc bản thân yếu sức, Hiền quyết tâm rèn luyện thể lực để không lặp lại quá khứ. Cô bắt đầu tập thể dục đều đặn từ 30 phút đến 1 tiếng mỗi ngày để chuẩn bị cho những chuyến đi sau. “Cứ nghĩ đến việc leo núi nhẹ tênh là mình lại có tinh thần tập luyện. Lúc trước chỉ cần nhắc đến đi bộ là mình đã thấy lười, nhưng giờ thì có thể đi vài km mà không ngán”, Hiền cười.

Mỗi tháng cô được nghỉ làm việc một lần nên tranh thủ đi leo núi các nơi như Putaleng, Nhìu Cồ San, Tà Xùa. Với những chuyến đi sau, Hiền đã đỡ chật vật hơn rất nhiều, từ người được quan tâm, giờ cô có thể động viên người khác cố gắng. Cô mong mình sẽ trở thành một hướng dẫn tour leo núi trong tương lai, công việc có thể giúp cô hòa mình với thiên nhiên, lan tỏa tình yêu thương, quan tâm giữa mọi người và bài học về sự cố gắng không từ bỏ, chiến thắng chính bản thân.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận